
Mà tôi tin, là không chỉ ở phía tôi, mà cả phía cậu nữa, cũng có những cảm xúc như thế - dành cho tôi. Cậu có thể bật cười, hoặc cay sống mũi, đó là phản ứng của cậu, tôi mặc kệ. Thế đấy! Tôi, lúc này, viết những điều này ra, chỉ muốn như là một lời dành tặng… Dĩ nhiên, là cho cậu!"
1. Jeff:

Nhưng, vì lí do này, vì lí do khác - vì tất cả những gì mà tôi qui được về thành “lí do”, tôi cố gắng gạt bỏ điều đó. Tôi dần chỉ trả lời những câu hỏi mà tôi nghĩ (đoán) là em thực sự cần câu trả lời. Nên rồi những cuộc trò chuyện của chúng tôi bắt đầu có khoảng trống. Tần suất của việc này hơi lớn, nên lúc này thì Ran bắt đầu cáu kỉnh vì thái độ của tôi. Tôi biết thế, dù em chưa khi nào nói ra. Tôi không muốn làm Ran buồn, nhưng tôi chưa có ý định trở lại như trước.
Tôi có cảm giác rất thân thiết với Ran - vì lẽ gì thì chính tôi cũng không thể lí giải - nên trong tôi nảy sinh những cảm xúc mâu thuẫn. Đôi khi tôi muốn khiến Ran dằn vặt ưu tư vì một điều gì đó, liên quan đến tôi, tất nhiên. Trong khi tôi biết, Ran đã có đủ chuyện buồn. Nhất là khi tôi hiểu, Ran đang nặng lòng vì một người. Mỗi khi nói chuyện về người ấy, cảm xúc của em rối tung, nói chuyện không đầu không cuối, và hơi kích động. Dần thì tôi hiểu, Ran nói chuyện lộn xộn vì em có quá nhiều yêu thương. Nghe nực cười, nhưng tôi - một thằng con trai - đã gần phát khóc vì điều đó.
Tôi bắt đầu trở nên khô cứng khi trò chuyện với Ran, đơn giản, tôi chỉ muốn em nhanh chóng quên. Tôi bảo Ran đừng tiếp tục nói về một kẻ nào đó với tôi và đừng ôm mãi cái đau khổ nhớ nhung vào lòng. Em không phản ứng gì rõ ràng.
Ran rất thích vẽ. Màu chủ đạo trong những bức tranh của em là màu nâu sẫm và một chút xanh lá cây. Tôi không tìm thấy nhiều màu hồng trong đấy. Khi tôi đặt câu hỏi về điều đó, Ran chỉ bảo rằng:
- Em không biết. Em thấy yên tâm hơn với những gam trầm. Và cảm thấy thật vô duyên quá đỗi khi đặt màu hồng nằm xen kẽ giữa những lớp màu u uẩn của bức tranh...
+ Nhưng màu hồng sẽ khiến bức tranh trở nên tươi sáng.
- Em biết chứ. Nhưng anh không nghĩ là bức tranh này chỉ nói về nỗi buồn hay sao? Em thích vẽ về nỗi buồn, anh ạ!

2. Ran.
Giờ thì tôi hiểu, người mình yêu thương nhất, chưa hẳn là người mang lại cho mình cảm giác đó, thậm chí ngược lại...
Jeff xuất hiện khi tôi đang đeo đuổi mê mỏi một tình yêu. Không biết vì lẽ gì - thường thì tôi không có khả năng cắt nghĩa được các cảm xúc của mình - nhưng tôi cảm thấy rất thoải mái khi kể mọi chuyện cho Jeff. Tôi có thể than phiền, thở dài, khóc, thậm chí cáu gắt - khi ở bên Jeff.
Nhưng tôi vẫn không hiểu, vì lẽ gì mà tôi luôn cảm thấy gần gũi Jeff và thậm chí thèm nói chuyện - dù câu chuyện của chúng tôi gần đây đã trở nên rất dớ dẩn.
“Tôi cảm thấy như mình mất đi một thứ gì đó...” Đọc những gì Jeff viết, tôi hiểu, mình sẽ không bao giờ mất anh.

Tôi rất thích vẽ. Những bức tranh của tôi xuất hiện nhiều màu xám, nhiều đến nỗi Jeff đã phải đặt câu hỏi về nó. Rõ ràng bức tranh của tôi thiếu một gam màu - một màu mà nhìn vào nó người ta cảm nhận được sự tươi vui. Đó là màu hồng. Có lẽ Jeff không biết rằng, từ khi anh xuất hiện trong cuộc sống của tôi, anh dần dần phết vào cây cọ của tôi từng chút, từng chút một của màu hồng. Và tôi trân trọng đến nỗi, lo sợ màu hồng đấy sẽ biến mất, nên không dám dùng nó để tô cho những bức tranh mình vẽ. Tôi sợ nếu mình tiêu dùng nó hàng ngày, nó sẽ hết đi lúc nào mà tôi không biết. Nên điều duy nhất tôi làm khi tôi cảm nhận được màu hồng Jeff mang lại cho mình, là giữ nó ở lại trong tim, thật lâu, thật sâu. Mà tôi bỗng quên mất rằng, tôi cần vẽ niềm vui qua những bức tranh Jeff xem, bởi điều đó sẽ không còn khiến anh phải lo lắng nhiều, vì tôi.
Khi nằm nhớ gương mặt gầy guộc của anh. Khi nằm đọc thuộc lòng những gì anh đã viết. Khi nước mắt cứ thế thầm lặng chảy, tôi quyết định phải vẽ được một bức tranh màu hồng. Dành tặng anh!
Vì Jeff quá nhiều yêu thương...
(Có một ít là sự thật trong "câu chuyện" này. Còn lại, tất cả đều đã được hư cấu. Và rất chủ quan. Nhưng sự hư cấu chảy từ trái tim tôi.)


0 nhận xét:
Đăng nhận xét
- Bạn có thể nhận xét / góp ý / bàn luận tại đây.
[▼/▲] More Emoticons- Bạn không có tài khoản Google vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn hồ sơ là Tên/URL (với URL là email / website / blog của bạn), tuy nhiên BinBin sẽ không trả lời các tài khoản bỏ trống URL hoặc Ẩn danh.
- Không Được Dùng Những Từ Thiếu Văn Hoá - Thô Tục. Những NX Đó Sẽ Bị Xóa Mà Không Cần Báo Trước. Thank You!