Nhóc ồn ã bước vào phòng mang theo cái không khí lạnh lẽo của mùa đông. Cứ ngỡ như thường ngày nhóc xuất hiện thì cái lạnh giá trong phòng đột nhiên biến mất, nhưng hôm nay trời lạnh đến lạ lùng. Càng bất ngờ hơn nữa khi nghe nhóc nói:
“Anh à, em đang yêu“
Quái lạ, ban đầu tôi cứ ngỡ như mình đang nghe nhầm ở đâu đó, hay đang trong cái video Clip tôi đang xem dở nhỉ? Tôi vu vơ hỏi lại:
“ Nhóc nói gì cơ?”
“Anh à, em đang yêu.”
Tôi mắt chữ A, mồm chữ O hỏi lại: "Cái gì???"

Lần này quả thật tôi không nghe lầm nữa rồi. Nhóc đang yêu! Còn yêu ai thì tôi chưa biết. Và tôi cũng không tưởng tượng được ở đâu lại có một thằng nhóc đầu đinh, đầu húi cua may mắn được trái tim ngây thơ của nhóc cơ chứ? Nhưng nhóc vẫn vô tư ngồi xuống bên cạnh tôi, miệng vẫn không ngớt:
“Anh à, em yêu, yêu thật đấy nhá. Cậu bạn ấy ở ngay nhà đối diện anh thôi, thế mà cho đến tận tuần trước đây chúng em mới có cơ hội nói chuyện với nhau. Và thật bất ngờ chúng em lại học cùng trường. Wao, thích thật, tuần sau chúng em có hẹn xem phim đấy.”
Tôi vẫn không trả lời nhóc, khó thật, tôi chẳng biết phải nói như thế nào để có thể chia vui cùng nhóc, trong khi tim tôi đang đập mạnh một cách bất thường. Nói như thế nào đây? Rằng: “Nhóc ơi, em không thể yêu ư?” Rằng: “Anh không thích em có bạn trai ư?” Hay đại loại là: “Bởi vì anh... yêu em?” Không thể được, ngàn lần không thể được. Dù đây là câu tôi đã muốn nói từ lâu rồi, nhưng tôi sợ sẽ không còn được thấy nụ cười hồn nhiên, và những điều dí dỏm nhóc hay kể. Những điều mà chỉ với tư cách là anh trai, tôi mới nhận được...
Miên man suy nghĩ, tôi không biết nhóc đứng phắt dậy từ lúc nào: “Em đến chỉ để nói như vậy thôi, em đang rất vui, thôi em đến trường để kịp giờ học đây”.
Ngân
“Tớ đã thử rồi Lam à, nhưng dường như không có kết quả hay sao ấy? Tớ nghĩ đơn giản anh ấy chỉ xem tớ như một người em, một cô học trò mà thôi.” – Ngân buồn xo kể lại.
“Tớ lại không nghĩ như thế, nhưng nếu đã thử như thế mà vẫn chưa có kết quả gì, chúng ta sẽ thử phương án khác thôi” – Lam quả quyết.

Thứ 7 tuần sau đó...
Ngân.
Trời lạnh cóng, cơn mưa đầu mùa khiến cho người ta dễ cảm giác rùng mình khi hứng chịu một cơn gió. Nó đứng trước rạp chiếu phim, nép mình vào mái hiên, để tránh những cơn gió bất ngờ. Cậu bạn đứng cạnh bên nãy giờ vẫn cười tươi vì quá bất ngờ trước lời mời của nó, kể đủ chuyện, nhưng giờ tâm trí nó không còn tỉnh táo để nói chuyện với cậu bạn ấy. Giờ nó đang nghĩ đến anh. Giờ này hẳn Lam đang đợi anh qua đón, để tình cờ hai người ấy đi ngang qua, để tình cờ anh nhìn thấy nó, để tình cờ...
Tôi.
Đến đón Lam vào ngày mưa thế này thật ngại, nhưng tôi đã lỡ hứa dẫn cô bé đi ăn, chỉ vì Lam nói hôm nay là sinh nhật của cô bé.
Tôi và Ngân.
Tình cờ tôi cũng đi ngang rạp phim, gặp nhóc đứng đó với cậu bạn bên cạnh. Đột nhiên tôi ngừng xe lại:
“Sao đột nhiên anh ngừng xe vậy? - Lam hỏi, rồi không đợi tôi trả lời đã hồn nhiên nói tiếp. - A, Ngân kìa, hay là mình cùng vào và đi xem phim đi anh?”

“Anh không muốn dối lòng mình hay dối em nữa, Ngân à, anh yêu em”


0 nhận xét:
Đăng nhận xét
- Bạn có thể nhận xét / góp ý / bàn luận tại đây.
[▼/▲] More Emoticons- Bạn không có tài khoản Google vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn hồ sơ là Tên/URL (với URL là email / website / blog của bạn), tuy nhiên BinBin sẽ không trả lời các tài khoản bỏ trống URL hoặc Ẩn danh.
- Không Được Dùng Những Từ Thiếu Văn Hoá - Thô Tục. Những NX Đó Sẽ Bị Xóa Mà Không Cần Báo Trước. Thank You!